Mắt không phải chân trời
Cõi người, anh tin, đợi
Mắt không thể đo lường
Nên nghìn trùng vời vợi.
Mắt chẳng là cơn gió,
Sao chứa bão chứa giông
Mắt không là dòng sông,
Sao chết chìm trong đó.
Mắt không là lời ngỏ,
Mà một đời thương nhau.
Mắt không là dao cau,
Mà sắc như ai cứa.
Mắt không là lời hứa,
Sao mê mải đi tìm
Mắt nhốt trọn trái tim
Cả đời không siêu thoát.
Hồn anh, ai định đoạt
Xốn xang và lạnh lùng
Giữa trần gian vô chung,
Anh một đời mắc nợ.